Đang tải...
Nhận những bài viết mới nhất trực tiếp qua email của bạn.
©2025 Góc Bàn Nhỏ. All rights reserved.
Developed with by ToDEV VN
Sáng nào cũng vậy, cứ chuẩn bị thay quần áo đi học là con lại ôm bụng kêu đau, buồn nôn, mặt tái mét. Nhưng lạ thay, cứ cho nghỉ học ở nhà là con lại chạy nhảy bình thường. Con đang nói dối hay thực sự có bệnh? Câu trả lời của khoa học sẽ khiến bạn bất ngờ.
"Mẹ ơi, con đau bụng lắm, con không đi học được đâu!"
Câu nói này quen thuộc đến mức trở thành nỗi ám ảnh của nhiều phụ huynh vào mỗi buổi sáng. Kịch bản thường thấy là: Con kêu đau dữ dội, mặt mày nhăn nhó, thậm chí nôn ọe. Bố mẹ lo sốt vó cho con nghỉ học. Và điều kỳ diệu xảy ra: Chỉ 1-2 tiếng sau khi ở nhà, con lại tươi tỉnh chạy nhảy, ăn uống bình thường như chưa từng có cuộc chia ly.
Lần 1, lần 2, rồi lần 3. Bạn bắt đầu nghi ngờ:"Thằng bé này tinh quái thật, mới tí tuổi đầu đã biết giả vờ ốm để trốn học!". Và rồi những lời mắng mỏ, dọa nạt bắt đầu xuất hiện.
Nhưng khoan đã! Trước khi kết tội con, hãy cùng Góc Bàn Nhỏ lắng nghe khoa học. Rất có thể, con bạn không hề nói dối. Con đang chịu đựng một hội chứng có tên:Rối loạn cơ thể hóa (Psychosomatic Disorder).
1. Tại sao "Sợ" lại gây "Đau"? (Trục Não - Ruột)
Khoa học đã chứng minh: Não bộ và Ruột có một đường dây liên lạc trực tiếp cực kỳ nhạy bén (gọi là Trục Não - Ruột).
Khi trẻ cảm thấy lo âu, sợ hãi (vì bài vở khó, vì sợ cô giáo, vì bị bạn trêu), não bộ sẽ phát tín hiệu "Nguy hiểm" (Stress). Tín hiệu này kích hoạt giải phóng Cortisol và Adrenaline, làm co thắt các cơ dạ dày và đường ruột.
Kết quả là:Cơn đau là THẬT. Cảm giác buồn nôn là THẬT. Con không hề diễn kịch. Nỗi sợ vô hình trong tâm trí đã chuyển hóa thành nỗi đau hữu hình trên cơ thể.
2. Làm sao phân biệt: Đau tâm lý vs. Bệnh lý?
Để không bỏ sót bệnh thực thể, cha mẹ hãy quan sát kỹ các dấu hiệu sau (Checklist loại trừ):
Quy luật thời gian:Cơn đau tâm lý thường xuất hiện vào buổi sáng trước khi đi học hoặc tối chủ nhật. Nó biến mất hoàn toàn vào chiều thứ 6, cuối tuần hoặc các kỳ nghỉ lễ.
Vị trí cơn đau:Đau tâm lý thường mơ hồ, hay đau quanh rốn. Trẻ vẫn ăn uống được, không bị sụt cân.
Triệu chứng đi kèm:Nếu con đau bụng kèm sốt cao, tiêu chảy kéo dài, nôn ra máu hoặc đau quặn từng cơn đến mức toát mồ hôi hột ở một vị trí cố định (hố chậu phải chẳng hạn) ->Hãy đưa đi viện ngay lập tức.
Nếu con không có triệu chứng nguy hiểm kể trên và cơn đau biến mất khi được... nghỉ học, thì 90% đó là do tâm lý.
3. Cha mẹ nên làm gì? (Đừng mắng, cũng đừng chiều)
Đây là ranh giới rất mong manh. Nếu bạn mắng con "giả vờ", con sẽ càng stress và càng đau hơn. Nếu bạn cho con nghỉ học ngay, cơn đau sẽ trở thành một "công cụ" đắc lực để con trốn tránh áp lực sau này.
Chiến thuật 3 bước xử lý:
Bước 1: Công nhận cảm xúc (Validate):Tuyệt đối không nói"Con nói dối". Hãy nói:"Mẹ biết con đang thấy khó chịu trong bụng. Mẹ hiểu là con đang lo lắng về chuyện đi học đúng không?". Khi cảm xúc được gọi tên, não bộ sẽ "nhả" van áp lực, cơn đau sẽ dịu đi một chút.
Bước 2: Dạy kỹ thuật "Thở bụng" (Relaxation):Hướng dẫn con đặt tay lên bụng, hít sâu phình bụng ra và thở chậm xẹp bụng lại. Động tác này giúp massage nội tạng và gửi tín hiệu "an toàn" đến não bộ.
Bước 3: Vẫn phải đi học (Nhưng với sự hỗ trợ):Đây là bước quan trọng nhất. Hãy nhẹ nhàng nhưng kiên quyết:"Con đau thì mình sẽ đi chậm lại một chút, nhưng mình vẫn phải đến lớp. Nếu đến trường con vẫn đau quá, con có thể xin cô xuống phòng y tế nằm nghỉ". Việc vẫn đưa con đến trường giúp phá vỡ vòng luẩn quẩn:Sợ -> Đau -> Trốn -> Càng sợ hơn.
Góc Bàn Nhỏ mách nhỏ:Hãy thử bỏ vào túi áo con một "vật hộ mệnh" (một viên sỏi nhỏ, một tờ giấy ghi lời chúc của mẹ, hay một sticker nhân vật con thích). Dặn con:"Mỗi khi thấy bụng khó chịu, con hãy sờ vào vật này, nó sẽ tiếp thêm sức mạnh cho con". Liệu pháp tâm lý nhỏ bé này (Placebo effect) đôi khi hiệu quả hơn bất kỳ liều thuốc giảm đau nào.
Ở mầm non, cô giáo là "bảo mẫu". Ở Tiểu học, cô giáo là "người hướng dẫn". Khoảng trống mênh mông này cần được lấp đầy bằng 3 kỹ năng tự phục vụ cốt lõi để con không bị đói, không bị bẩn và không bị phạt.
Đối với một đứa trẻ 6 tuổi, ngôi trường Tiểu học rộng lớn chẳng khác nào một "mê cung" đáng sợ. Đừng đợi đến ngày khai giảng mới dắt con đến. Một chuyến "thám hiểm" trước giờ G sẽ giúp con xóa tan nỗi sợ hãi và tự tin sải bước vào cổng trường.
Sáng nào cũng vậy, cứ chuẩn bị thay quần áo đi học là con lại ôm bụng kêu đau, buồn nôn, mặt tái mét. Nhưng lạ thay, cứ cho nghỉ học ở nhà là con lại chạy nhảy bình thường. Con đang nói dối hay thực sự có bệnh? Câu trả lời của khoa học sẽ khiến bạn bất ngờ.
Mùa hè với những đêm thức muộn, ngủ nướng đã qua. Làm sao để "cài đặt lại" giờ giấc cho con mà không gây ra những buổi sáng đầy nước mắt? Chiến dịch điều chỉnh giấc ngủ trong 2 tuần này chính là câu trả lời cho bạn.
Con bỗng nhiên hay cãi lại? Dễ khóc lóc vô cớ? Đừng hoảng sợ. Đây không phải là sự hư hỏng, đây là tiếng kêu cứu của một đứa trẻ đang đứng trước "bước nhảy vọt" lớn nhất đầu đời: Vào Lớp 1.